Nói xong, hắn nắm lấy tay Thanh Nhi: “Ta sẽ cố gắng trở nên mạnh hơn, theo kịp bước chân của muội”.
Thanh Nhi nhìn Diệp Huyên: “Có thể sẽ rất khó!”
Diệp Huyên cười ha ha: “Không sao, ta cảm thấy ta có thể theo kịp, bởi vì Tiểu Tháp nói ta có cái gì vầng sáng gì đó!”
Tiểu Tháp: “...”
Thanh Nhi chớp chớp mắt: “Vầng sáng?”
Diệp Huyên vội vàng gật đầu: “Chính là cái gì... à đúng rồi, là cái gì mà vầng sáng nam chủ!”
Thanh Nhi mở lòng bàn tay ra, Tiểu Tháp xuất hiện trong tay nàng, Tiểu Tháp cười gượng gạo: “Thiên Mệnh tỷ tỷ... Ta nói linh tinh đấy...”
Thiên Mệnh nhìn thoáng qua Tiểu Tháp, sau đó nhìn về phía Diệp Huyên: “Tiểu Tháp này có chút không đứng đắn, đừng tán gẫu với nó!”
Diệp Huyên: “...”
Tiểu Tháp: “...”
Thanh Nhi trả Tiểu Tháp lại cho Diệp Huyên: “Ta sẽ chờ huynh, bao lâu cũng sẽ chờ!”
Diệp Huyên cười nói: “Ta sẽ không để các ngươi đợi lâu đâu!”
Thanh Nhi gật đầu: “Được!”
Diệp Huyên đột nhiên nói: “Thanh Nhi, ta có thể thỉnh giáo muội một vài vấn đề không?”
Thanh Nhi gật đầu: “Được!”
Diệp Huyên vội vàng hỏi: “Thanh Nhi, Nhất Kiếm Định Sinh Tử của muội, điều chú trọng là một sát thế, đúng không?”
Thanh Nhi gật đầu: “Phải!”
Diệp Huyên trầm giọng nói: “Nói cách khác, sát thế càng mạnh, uy lực càng lớn, đúng không?”
Thanh Nhi lắc đầu: “Huynh chỉ nói đúng một nửa!”
Diệp Huyên nhìn về phía Thanh Nhi: “Nói như thế nào?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/326409/chuong-6911.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.