Không chỉ thực lực thụt lùi nghiêm trọng, mà còn không có tâm phúc và binh quyền!
Tạo phản?
Căn bản không làm nổi!
Diệp Huyên cười nói: “Không sao! Các ngươi không cần phải liều mạng!”
Chúc Ngôn trầm giọng nói: “Diệp thiếu, người có kế hoạch gì không?”
Diệp Huyên lắc đầu khẽ cười: “Ta có thể có kế hoạch gì chứ? Ta đánh cũng không đánh được người phụ nữ đó, người lại không có nhiều, ta có thể làm gì được?”
Chúc Ngôn có phần không cam tâm: “Chẳng lẽ thế tử lại cam tâm thần phục như vậy?”
Diệp Huyên khẽ cười: “Chúc Ngôn, không cần hỏi nhiều về chuyện khác nữa! Hiện tại chuyện các ngươi cần làm là tu luyện cho tốt!”
Nói rồi, hắn nhìn đạo kiếm A Tị và Mục Thánh: “Hai người cũng vậy!”
Nói xong, hắn quay người rời đi.
Chúc Ngôn nhìn Diệp Huyên rời đi, trầm tư không nói.
…
Ở bên ngoài, âm thanh thần thú đột nhiên vang lên trong đầu Diệp Huyên: “Tiểu tử, ngươi không tin bọn họ?”
Diệp Huyên cười nói: “Tại sao lại nói vậy?”
Thần thú cười nói: “Từ đầu cho đến tận bây giờ, ta cảm thấy ngươi không quá tin tưởng mười chín người này”.
Diệp Huyên lắc đầu: “Tiền bối nghĩ nhiều rồi, ta không phải không tin bọn họ, chỉ là có chút đề phòng. Bởi đã nhiều năm trôi qua như vậy, cái gì cũng dễ thay đổi, nếu bọn họ vẫn như ban đầu thì bọn họ hẳn sẽ có một kết cục có hậu, còn nếu bọn họ…”
Nói rồi, hắn lắc đầu khẽ cười: “Nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/326141/chuong-6643.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.