Diệp Huyên gật đầu: “Ta biết!”
Thần thú lại nói: “Ngươi thật sự không trực tiếp dùng đến kiếm chủ lệnh?”
Diệp Huyên lấy kiếm chủ lệnh kia ra, nhẹ giọng nói: “Tiền bối, người biết tại sao ta vẫn không dùng đến lệnh này không?”
Thần thú hỏi: “Tại sao?”
Diệp Huyên cười nói: “Không phải ta cố chấp, mà là muốn cố gắng một chút, ta không muốn chưa kịp cố gắng đã dùng đến sức lực của cha, hơn nữa, ta cũng không muốn gửi toàn bộ hy vọng vào cha, nhỡ đâu ngày nào đó cha không dựa được nữa. Thì lúc đó ta phải làm sao?”
Thần thú không nói gì.
Diệp Huyên lại nói: “Kẻ địch mạnh hơn ta rất nhiều, nhưng, ta vẫn muốn bản thân cố gắng một chút!”
Nói rồi, hắn lại nhắm hai mắt.
Dựa vào bản thân!
Đây là suy nghĩ hiện tại của hắn.
Thần thú bỗng nói: “Suy nghĩ này của ngươi cũng không sai, thế gian này, dựa vào bản thân mới là chính đạo! Nhưng, cậu nhóc, thực sự ngươi không có phần thắng gì cả!”
Diệp Huyên cười nói: “Cũng không phải không có! Ít nhất đến hiện tại, ta đã phát hiện một tin tức quan trọng!”
Thần thú có chút hiếu kỳ: “Cái gì?”
Diệp Huyên nhẹ giọng nói: “Trong Vĩnh Sinh giới này, người không thích Diệp tộc, có Hách Lạp tộc và Tiêu tộc.”
Thần thú nói: “Bọn họ không thích Diệp tộc, nhưng bọn họ chắc chắn sẽ không liều mạng giúp ngươi chống lại Diệp tộc, trừ phi ngươi thể hiện thực lực mạnh!”
Diệp Huyên khẽ nhếch miệng: “Bọn họ sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/326140/chuong-6642.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.