Sơn Khâu biến sắc, lập tức kéo Sơn Linh lùi lại, đồng thời lấy ra một tấm khiên đen ngăn cản trước mặt.
Thấy Diệp Huyên hai mắt khép hờ, cả người khe khẽ run lên, Sơn Linh lo lắng hỏi.
“Cha ơi, Diệp ca ca không sao chứ ạ?”
Sơn Khâu lắc đầu: “Huyết mạch Phong Ma của hắn rất lợi hại, hung hồn chi khí không làm gì được”.
Chỉ thấy Diệp Huyên nâng tay phải lên rồi chầm chậm áp xuống, khí tức màu đỏ kia dần tan biến đi.
Hung hồn chi khí vừa rồi kinh khủng đến mức suýt nữa khiến hắn không còn làm chủ được cảm xúc, bây giờ vẫn còn rúng động không thôi. Mà đó là chúng không cố tình nhằm vào hắn, bằng không thì hắn cũng không dám chắc mình có thể chống lại được.
Nếu kết hợp thứ này với Phong Ma chi lực thì đúng là như hổ thêm cánh, vấn đề là bản thân hắn cũng đừng mong tỉnh lại được nữa.
Thấy hắn chuẩn bị thử dùng hộp kiếm Táng Sát, Sơn Khâu vội can ngăn: “Không thể dùng ở đây được”.
Diệp Huyên nhìn sang, chỉ nghe ông nói: “Một khi sử dụng, nó sẽ biến nơi này thành tu la luyện ngục chốn nhân gian. Mà trong bảo khố Địa Linh này, mỗi một món Thần vật đều có ý thức của riêng chúng. Nếu chúng cảm thấy mình bị xúc phạm thì ngươi sẽ là đối tượng bị tấn công”.
Diệp Huyên cười gượng: “Được”.
Hắn vừa nhận ra những Thần vật này không đơn giản chút nào, nếu bị chúng tấn công cùng lúc thì hắn cũng không dám chắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/325633/chuong-6135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.