Bà ta cất tiếng với Diệp Huyên: “Ngươi đúng là phiền phức”.
Hắn chỉ cười: “Tam cô nương, lâu rồi không gặp”.
Tam cô nương nhàn nhạt hỏi: “Có việc gì sao?”
Diệp Huyên ôm quyền: “Xin Tam cô nương giúp đỡ một việc”.
“Việc gì?”
“Đánh ta”.
An Lan Tú rất mạnh, nhưng lại không thể nhẫn tâm, mà hắn cũng không nỡ xuống tay với nàng. Hai người luyện tập với nhau mà đều nương tay thì sao còn gọi là luyện tập nữa?
Vì vậy nên hắn muốn tìm đến một người có thể đánh hắn, chỉ có thế mới có thể tìm được hết thiếu sót của mình.
Tam cô nương hỏi: “Tìm ta luyện tập?”
Diệp Huyên gật đầu: “Phải”.
Thấy bà ta im lặng, hắn lại hỏi: “Được không?”
Tam cô nương: “Vì sao tự dưng lại đến tìm ta luyện tập?”
Hắn cười: “Chỉ muốn nâng cao sức mạnh bản thân thôi”.
Tam cô nương gật đầu: “Được”.
Diệp Huyên tròn mắt: “Bà đồng ý sao?”
Bà ta đáp: “Ta sẽ luyện với ngươi một chút. Đi theo ta”.
Thấy Tam cô nương rời đi, Diệp Huyên có một thoáng phân vân, sau đó cũng theo gót.
Bà ta nhanh chóng đưa hắn đến một quảng trường trống trải, bốn phía là những trận pháp không gian chắc chắn.
“Ngươi muốn luyện tập thế nào?”, Tam cô nương hỏi.
Diệp Huyên: “Đánh ta đi! Ta…”
Nào ngờ hắn còn chưa dứt lời, Tam cô nương đã biến mất.
Diệp Huyên không kịp phản ứng đã thấy bụng nhói đau. Cả người hắn bay ngược về sau, đập vào bức tường không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/325131/chuong-5633.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.