Hắn ta không hề muốn giết chết Diệp Huyên, chỉ muốn bắt Diệp Huyên để khiến cho cô gái kia phải e dè hơn, nhưng lại không ngờ rằng Diệp Huyên này quá “cứng”, nói tự sát là tự sát ngay được.
Chơi cũng “độc” quá đi mất!
Lúc này, Diệp Huyên ở phía xa đột nhiên khàn giọng nói: “Chỉ cần ta chết, chắc chắn dì ta sẽ không tiếc bất cứ giá nào trả thù cho ta!”
Qua Diệu nhìn Diệp Huyên, gằn giọng: “Nàng ta giết vô số tộc nhân, còn cướp mất hàng tá bảo vật của tộc bọn ta!”
Nghe vậy, Diệp Huyên lập tức nheo mắt, đệch, cô gái kia cũng ác thật!
Qua Diệu nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Món nợ này, các ngươi phải trả lại bằng máu!”
Diệp Huyên im lặng một thoáng, sau đó nói: “Ta dẫn các người đi tìm bà ấy, các người có dám không?”
Qua Diệu hơi do dự.
Tuy hắn đã thức tỉnh được phần lớn cường giả trong tộc, nhưng vẫn không nhận được bất cứ thông tin gì có ích trong việc đối phó cô gái thần bí kia.
Vì nàng ta quá mạnh!
Diệp Huyên hơi do dự một lát mới cất lời: “Thật lòng mà nói, ngươi không nên tức giận. Các ngươi có mỗi vài người thế này không đủ để dì ta đánh đâu. Ngươi có biết bà ấy đã đạt tới trình độ thế nào rồi không?”
Qua Diệu nhìn Diệp Huyên: “Trình độ gì?”
Diệp Huyên nghiêm túc đáp: “Ta không rõ cụ thể, chỉ biết một điều rằng, bà ấy giết Thần Cảnh dễ như giết một con kiến, Còn cảnh giới trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/325095/chuong-5597.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.