Thân thể hiện giờ của y không phải là đạo thể, bởi vì đạo thể trước đó của y đã bị Diệp Liên đánh nát, bởi vậy, thân thể lúc này vô cùng yếu ớt.
Lão tổ Huyền Ngoa Tông nhìn Đạo Lão Tứ, cười nói: “Ta nhận ra không thể nào nói lý lẽ với một số người, bởi vì nếu làm vậy, họ sẽ nhìn ta như nhìn một kẻ ngốc”.
Dứt lời, ông lại tiếp tục biến mất.
Đúng lúc này, Đạo Lão Nhị ở cách đó không xa cũng đột nhiên biến mất.
Ầm ầm!
Không gian nơi chân trời đột ngột vỡ nát, một bóng người liên tiếp lùi nhanh vài trăm trượng.
Người đó chính là Đạo Lão Nhị.
Tới khi dừng lại được rồi, Đạo Lão Nhị liền nhìn về phía lão tổ Huyền Ngoa Tông: “Sau hôm nay, thế gian không còn Huyền Ngoa Tông nữa!”
Lão tổ Huyền Ngoa Tông bật cười ha hả: “Một Lão Nhị cỏn con, đúng là khôi hài hết sức! Bị kẻ khác coi là quân cờ mà chẳng hề biết. Đúng là trò hề!”
Đạo Lão Nhị nhíu mày: “Ông có ý gì?”
Lão tổ Huyền Ngoa Tông trừng mắt: “Lão tử không nói cho ngươi biết đấy! Đồ ngu ngốc! Ha ha…”
Dứt lời, ông ta quay đầu nhìn Diệp Huyên ở bên dưới: “Diệp công tử, hôm nay chút hồn phách này ra tay tương trợ, mong rằng tương lai cậu sẽ đối xử tử tế với Huyền Ngoa Tông. Huyền Ngoa Tông không cần vô địch thế gian, chỉ mong có thể lưu truyền muôn đời”.
Diệp Huyên hơi cúi người: “ n tình của Huyền Ngoa Tông, Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/325010/chuong-5512.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.