Diệp Huyên trầm giọng nói: “Là ta liên luỵ đến tỷ!”
Mộ Niệm Niệm lắc đầu: “Là ta lựa chọn cậu! Giống như cậu cứu tỷ muội kia vậy! Cậu cứu các nàng, dù đắc tội với Đạo Đình, nhưng đây là sự lựa chọn của cậu. Còn ta thì lựa chọn cậu, cậu hiểu chứ?”
Diệp Huyên nhìn về phía Mộ Niệm Niệm: “Niệm tỷ, tỷ không sợ Đạo Đình, đúng không?”
Mộ Niệm Niệm hơi nhếch môi: “Ngoài Thanh Nhi nhà cậu, ta không sợ ai cả!”
Diệp Huyên lắc đầu cười khẽ: “Niệm tỷ, tỷ lại đùa rồi!”
Mộ Niệm Niệm cười to, cười rất vui vẻ!
Lúc này, Vô Tâm ở bên cạnh đột nhiên hỏi: “Thanh Nhi đó lợi hại lắm sao?”
Diệp Huyên nhún vai: “Cũng không lợi hại lắm, ta và Thanh Nhi có thực lực ngang nhau!”
Thực lực ngang nhau!
Mộ Niệm Niệm cười ha ha: “Đúng vậy, thực lực ngang nhau!”
Nói xong, hai người biến mất ở cuối chân trời.
Vô Tâm đứng tại chỗ hơi nhíu mày: “Thực lực ngang nhau… Sao ta thấy không đáng tin cậy lắm! Đừng nói là lừa ta nhé!”
…
Sau khi về đến vũ trụ Ngũ Duy, Mộ Niệm Niệm lại biến mất.
Diệp Huyên biết chắc chắn nàng ta lại đi nướng cá rồi.
Diệp Huyên cũng không hiểu tại sao Mộ Niệm Niệm lại thích ăn cá, chẳng lẽ Niệm tỷ là mèo?
Diệp Huyên về đến Ngũ Duy Điện, trong điện chỉ có một mình Quan Âm.
Điều đáng nói là Quan Âm đã đạt tới Độn Nhất chân chính!
Diệp Huyên trầm giọng nói: “Ngũ Duy Kiếp sắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/324390/chuong-4892.html