Diệp Tri Mệnh nói: “Điện Luân Hồi, còn được gọi là điện Chuyển Sinh, ở nơi này, con người có thế chuyển thế trùng tu”.
A Âm ở bên cạnh chợt nói: “Ở nơi này, được chia làm sáu cõi: Cõi Trời, cõi A Tu La hay còn gọi là cõi Thần, cõi Người, cõi Địa Ngục, cõi Ngạ Quỷ, cõi Súc Sinh. Ba cái đầu là đạo thiện, ba cái sau là đạo ác. Chuyển thế ở nơi này sẽ dựa theo lúc người đó còn sống để định xem hắn sẽ đi theo đạo thiện hay đạo ác. Nhưng mà hiện tại, thiện ác luân hồi đạo ở đây đã mất hiệu quả, không những không thể định thiện ác, mà ngay cả công năng luân hồi cũng đã mất hiệu quả. Nơi này đã trở thành một vùng hoang tàn, quỷ đế âm phu cũng rất ít khi đến đây, rất hẻo lánh”.
Diệp Huyên nhẹ giọng nói: “Ra là vậy, ta còn tưởng rằng ma quỷ âm phủ rất ít nữa!”
Đi thẳng một đường, quả thực không nhìn thấy bao nhiêu ma quỷ.
Không lâu sau, ba người đến một tòa điện lớn, điện lớn vô cùng âm u, chia thành sáu cửa, lần lượt là Cõi Trời, cõi A Tu La, cõi Người, cõi Địa Ngục, cõi Ngạ Quỷ, cõi Súc Sinh.
Thần thức Diệp Huyên quét một lượt điện Luân Hồi, trong điện không có âm hồn.
Diệp Huyên đột nhiên nói: “Ta có thể đem theo thứ này đi không?”
Diệp Tri Mệnh khẽ giựt mí mắt, nàng ta nhìn Diệp Huyên: “Ngươi đưa đi làm gì?”
A Âm cũng nhìn Diệp Huyên: “Thứ này đã không còn tác dụng, bởi vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/324328/chuong-4830.html