Diệp Huyên nhíu mày: “Đến mức đó sao?”
Diệp Tri Mệnh lại nói: “Ngươi biết con thú nhỏ trên vai nàng ta không?”
Diệp Huyên gật đầu: “Nhìn thấy rồi!”
Diệp Tri Mệnh nói: “Đó là thú tổ, được xưng là yêu thú đứng đầu trong vũ trụ! Về sức chiến đấu, thì không rõ. Cho dù là cái quạt kia, hay là con thú nhỏ kia cũng đều là thứ yếu, quan trọng nhất vẫn là cô gái đó, vừa nãy nàng ta đã nhìn ngươi, như vậy có nghĩa gì? Ý là nàng ta có thể phá Đạo, không ở trong Đạo, mà nàng ta có thể cảm nhận được chuyện tương lai, như vậy… Ta chỉ có thể nói với ngươi, loại người này, khắp thế gian có rất rất ít”.
Diệp Huyên khẽ cười, sau đó nói: “Tri Mệnh, ngươi có cách phá hủy lời nguyền, đúng không?”
Diệp Tri Mệnh nhìn Diệp Huyên: “Ngươi chắc chắn phải giúp sao?”
Diệp Huyên gật đầu: “Thật ra, ngươi cũng muốn giúp bọn họ, đúng không?”
Diệp Tri Mệnh im lặng một lúc, rồi nói: “Chuyện cô gái kia làm, quả thực có phần vô nhân đạo”.
Thật ra, mới đầu nàng ta cũng không muốn quan tâm chuyện này, bởi vì nàng ta không biết chân tướng sự việc rõ ràng, sau khi biết rõ, thì nàng ta cũng muốn giúp rồi!
Bởi vì nàng ta cũng không quen với hành vi của cô gái kia.
Chỉ tùy hứng mà khiến hai linh hồn bị nhốt không biết bao nhiêu kiếp, hành động như vậy, không phải là tàn nhẫn, mà là vô nhân đạo.
Diệp Huyên cười nói: “Vậy chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/324292/chuong-4794.html