Diệp Tri Mệnh im lặng.
Diệp Huyên lại nói: “Ta từng gặp y hai lần, cô biết ấn tượng của ta với y là gì không?”
Diệp Tri Mệnh nhìn Diệp Huyên, Diệp Huyên nói tiếp: “Là một kiểu người không màng thế sự, có thể nói là một người rất dễ tính, bình dị gần gũi, vừa nhìn đã thấy là một người đàng hoàng. Kiểu người thế này không thể nào có huyết mạch Phong Ma giống ta được!”
Diệp Tri Mệnh nhíu mày: “Trên người y không có huyết mạch giống ngươi à?”
Diệp Huyên nhún vai: “Ta không cảm nhận được!”
Diệp Tri Mệnh im lặng.
Diệp Huyên lại nói: “Cô xem huyết mạch của ta đi, chắc chắn tổ tiên hoặc phụ thân gì kia của ta không phải một người hiền lành gì, còn người đàn ông áo xanh kia, ta cảm thấy con người y rất dễ chịu”.
Diệp Tri Mệnh trầm giọng nói: “Trên đỉnh tháp có hai thanh kiếm, một thanh là của người đàn ông áo xanh, thanh còn lại thì sao?’
Diệp Huyên nói: “Của sư tổ đảo Trích Tiên, ta cũng từng gặp kiếm tu đó một lần, ông ấy còn giúp đỡ ta nữa!”
Diệp Tri Mệnh nhìn Diệp Huyên, sau đó nói: “Nói cách khác, người đàn ông áo xanh, cô gái váy trắng, và sư tổ đảo Trích Tiên kia đều có liên quan đến ngươi, đúng không?”
Diệp Huyên gật đầu: “Có thể xem là thế!”
Diệp Tri Mệnh nói tiếp: “Còn có Mộ Niệm Niệm kia nữa… Ta đột nhiên phát hiện người có rất nhiều người chống lưng!”
Diệp Huyên: “…”
Diệp Tri Mệnh lại nói: “Ngươi cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/324241/chuong-4743.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.