Diệp Huyên lắc đầu: “Chúng ta không thể tấn cộng vùng cực lạc, nhưng chúng ta cũng có thể mai phục, chỉ cần người của bọn họ đến tìm chúng ta, chúng ta sẽ lập tức giết chết bọn họ”.
Hai người Khương Vũ im lặng.
Diệp Huyên lại nói: “Sở dĩ bọn họ đến tìm ta là vì bọn họ không thể mở Đạo Kinh ra… Hai vị, nếu ta không ngăn được bọn họ thì ta chỉ có thể thoả hiệp, mở Đạo Kinh cho bọn họ thôi, vì nếu là thế, có lẽ ta vẫn còn cơ hội sống!”
Ý của hắn là nếu các ngươi không giúp ta thì ta sẽ đầu hàng.
Đương nhiên Khương Vũ và Lý Thanh cũng hiểu lời của Diệp Huyên, hai người nhìn nhau, Khương Vũ trầm giọng nói: “Diệp công tử yên tâm, nếu chúng ta đã liên minh thì đương nhiên phải cùng tiến cùng lùi rồi”.
Lý Thanh nhìn Diệp Huyên, không nói gì.
Nàng ta vẫn không tin tưởng Diệp Huyên lắm.
Thậm chí nàng ta còn cảm thấy thư phòng kia vẫn còn nằm trong tay Diệp Huyên, đương nhiên là nàng ta không có chứng cứ. Nhưng nàng ta vẫn luôn rất đề phòng Diệp Huyên.
Khoảng nửa canh giờ sau, Diệp Huyên rời khỏi Tiên Các.
Lúc rời đi, trên mặt hắn mang theo nụ cười thoả mãn.
…
Tu Di Thần Quốc.
Trong một ngôi điện ở Hoàng cung, Thần chủ của Tu Di Thần Quốc đang ngồi yên lặng không nói một lời.
Ông ta vừa nhận được tin Liễu Quân Bạch đã chết!
Kiếm Tiên siêu cấp của Kiếm Tông kia đã chết rồi!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/324193/chuong-4695.html