Diệp Huyên cười: “Được, vậy ta không cần nữa! Chúng ta đi thôi!”
Mộ Niệm Niệm lắc đầu: “Bây giờ không phải vấn đề ngươi có cần hay không nữa!”
Diệp Huyên trầm giọng nói: “Chẳng lẽ nó còn cố chấp đi theo ta ư?”
Đá Tam Sinh ở phía xa đột nhiên rung lên, cả Thần văn bên trên nó cũng thế.
Mộ Niệm Niệm nhìn Diệp Huyên: “Thấy không, ngươi không cho nó đi theo thì nó sẽ giết chết ngươi!”
Diệp Huyên: “Mẹ kiếp…”
Mộ Niệm Niệm nhìn đá Tam Sinh, một lúc sau, nàng ta nhẹ giọng nói: “Cho nó đi theo đi!”
Diệp Huyên trầm giọng nói: “Nó có nghe lệnh ta không?”
Mộ Niệm Niệm nhìn Diệp Huyên: “Ngươi nằm mơ à! Nó muốn đi theo ngươi cũng không phải vì thích ngươi, chỉ là muốn lợi dụng ngươi thôi!”
Diệp Huyên hơi khó hiểu: “Lợi dụng ta cái gì?”
Mộ Niệm Niệm hờ hững nói: “Trên người ngươi có nguyên nhân tai ách, nhưng cũng có đại khí vận, đại khí vận này là do người đứng sau mang tới cho ngươi, nó đi theo ngươi là muốn mượn đại khí vận của ngươi, Diệp Tri Mệnh kia cũng thế”.
Diệp Huyên trầm giọng hỏi: “Có nghĩa là nó muốn không làm mà đòi có ăn đúng không?”
Mộ Niệm Niệm gật đầu: “Đúng thế!”
Diệp Huyên: “…”
Mộ Niệm Niệm nói: “Chúng ta đi thôi!”
Dứt lời, nàng ta xoay người rời đi.
Lúc này, đá Tam Sinh đột nhiên xuất hiện trước mặt Diệp Huyên, Diệp Huyên im lặng nhìn đá Tam Sinh trước mặt.
Thứ này cố chấp muốn đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/324192/chuong-4694.html