Có thể thấy, trong mắt của vùng Cực Lạc, sẽ không có chuyện bọn họ nhận sai, nhất là trước một người thiếu niên. Thậm chí họ còn cảm thấy việc Diệp Huyên nên giao Đạo kinh cho họ là hiển nhiên.
Từ xưa, kẻ mạnh rất ít khi để kẻ yếu vào mắt.
Trụ trì thở dài: “Vùng Cực Lạc có kế hoạch gì không?"
Đại Bồ Tát Yết Đế khẽ mỉm cười: “Trước mắt, uy hiếp lớn nhất với vùng Cực Lạc không phải Diệp Huyên, cũng không phải Đạo giới, mà là Thiên Đạo Ngũ Duy. Người này từng đi qua Tu Di Thần Quốc, chỉ dùng một kiếm đã khiến Quốc chủ trọng thương, vì vậy mới là kẻ địch lớn nhất của chúng ta. Có người này ở đây, chúng ta mới không dám phái cường giả trên Độn Nhất Cảnh đến, vì vậy...”
Trụ trì khẽ nheo mắt: “Các người muốn giết nàng ta?"
Đại Bồ Tát Yết Đế chắp tay lại: “Không thể không trừ. Một khi Mộ cô nương này chết rồi, cho dù là Đạo giới, vũ trụ Ngũ Duy hay Diệp Huyên đều không đáng lo nữa”.
Trụ trì thấp giọng nói: “Sức mạnh của nàng ta...”
Đại Bồ Tát Yết Đế cười: “Chúng ta đã chuẩn bị chu toàn”.
Trụ trì: “Nếu không thành công...”
Đại Bồ Tát Yết Đế: “Vùng Cực Lạc và Tu Di Thần Quốc liên thủ, chết là cái kết đã định cho nàng ta”.
Trụ trì không khỏi biến sắc, hiển nhiên không ngờ vùng Cực Lạc lại quyết định bắt tay cùng Tu Di Thần Quốc.
Chẳng trách sao Đại Bồ Tát Yết Đế lại trông nhàn nhã như vậy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/324175/chuong-4677.html