Thấy trụ trì lặng im, ông ta lại nói.
"Ông có thể nhìn thấu chấp niệm trong lòng, lại buông bỏ nó, đây chính là may mắn. Nhưng trên chấp niệm vẫn còn chấp niệm, điều này ông có hay?"
Trụ trì chắp tay lại: “Đại Bồ Tát Yết Đế, lời ngài nói ta đều hiểu, nhưng Cổ Tự không có thực lực tham gia tranh giành, chỉ muốn an tĩnh tu hành mà thôi”.
Đại Bồ Tát Yết Đế gật đầu: “Ta đến đây cũng không phải để yêu cầu Cổ Tự làm gì. Các vị tuy tu Phật pháp nhưng lại truyền thừa một mạch, không bị vùng Cực Lạc ràng buộc, chúng ta cũng sẽ không cưỡng cầu”.
Trụ trì chắp tay: “Đa tạ”.
Đại Bồ Tát Yết Đế cười nói: “Ta nghe nói Diệp Huyên kia từng tu hành ở Cổ Tự, hơn nữa còn đạt đến Linh Minh Kiến Tính Cảnh, có thật là thế?"
Trụ trì gật đầu: “Phải, Diệp công tử thiên phú dị bẩm, tâm tính tốt đẹp”.
Đại Bồ Tát Yết Đế: “Ngày ấy, Đại Bồ Tát A Khổ đuổi theo hắn đến Đạo giới. Ở nơi đó, Diệp công tử trọng thương, Đại Bồ Tát A Khổ lại không còn tung tích, ông có cảm thấy chuyện này có điều kỳ quặc?"
Trụ trì: “Có hai khả năng. Thứ nhất, Đại Bồ Tát A Khổ đã lấy được Đạo kinh, sau đó trốn đi”.
Đại Bồ Tát Yết Đế lắc đầu: “Ông ấy đã thật sự chết rồi”.
Sau một hồi im lặng, trụ trì mới nói: “Vậy đó chính là khả năng thứ hai, Diệp công tử đã giết Đại Bồ Tát A Khổ, giá họa cho vùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/324174/chuong-4676.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.