Diệp Huyên cười nói: “Không biết!”
Tầng chín nói: “Phật pháp nhất đạo này quả thực cao thâm, ngươi có thể nghiên cứu nhiều một chút, đối với việc tu hành của bản thân ngươi có ích rất lớn, có điều, thứ này ta cũng không kiến nghị ngươi tiến sâu vào, dễ ma chướng!”
Diệp Huyên gật đầu.
Thật ra, những gì hắn hiểu về Phật pháp nhất đạo cũng chỉ là vẻ bề ngoài, xét về phương diện hiểu biết Phật pháp, hắn còn kém xa đám người trụ trì, có điều, có thể cũng chính vì lý do này, hắn mới càng dễ đạt được Linh Minh Kiến Tính hơn.
Bởi vì hắn đối với chứng đạo thành quả của Phật tử vốn không có suy nghĩ quá nhiều!
Nhiều khi, rất nhiều chuyện, rất nhiều người tựa như cát trong tay, ngươi nắm càng chặt, thì càng dễ mất đi!
Diệp Huyên thu hồi suy nghĩ, hắn bước ra khỏi tiệm cầm đồ, nhìn bầu trời, Diệp Huyên hít một hơi thật sâu, hắn khẽ chỉ tay một cái, một tia kiếm quang bay lên, trong chớp mắt liền biến mất ở phía cuối chân trời.
Kiếm Tâm tự tại!
Với một phen giác ngộ vừa rồi, kiếm đạo của hắn cũng đã thăng cấp không ít!
Có thể nói, hắn hiện giờ hoàn toàn có thể đấu với cường giả Độn Nhất cực cảnh Giáo hoàng kia, hơn nữa không phải mượn sức mạnh của tháp Giới Ngục và huyết mạch.
Xét cho cùng, hiện giờ hắn cũng là ngụy Độn Nhất!
Nhưng có một vấn đề, đó chính là kẻ địch hiện giờ của hắn, đã không chỉ là Độn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/324108/chuong-4610.html