Mà sức mạnh Phật pháp vốn đã im bặt trong cơ thể Diệp Huyên kia đột nhiên cuồn cuộn càn quét ra tựa như thủy triều!
Ầm!
Toàn ngục tối Vô Biên trực tiếp bị bao phủ bởi sức mạnh của Phật pháp!
Hơn nữa, màu sắc của chữ “Vạn” giữa ấn đường Diệp Huyên càng lúc càng đậm!
Diệp Huyên có chút sững sờ, sức mạnh Phật pháp của bản thân lại mạnh lên rồi sao?
Lúc này, tầng chín đột nhiên nói: “Ngươi thật biến thái! Rõ ràng không phải là người!”
Diệp Huyên: “…”
Đúng lúc này, một vị tăng nhân đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Diệp Huyên.
Người tới chính là tăng nhân Tri Võ của Cổ Tự, lúc ông ta nhìn thấy chữ “Vạn” ở trên ấn đường của Diệp Huyên, ông ta hơi sững sờ, sau đó run giọng nói: “Đây là Linh Minh Kiến Tính... ngươi…”
Diệp Huyên chớp mắt: “Đại sư, sao thế?”
Tri Võ chắp hai tay trước ngực: “Diệp công tử, công tử chứng đạo thành quả rồi?”
Diệp Huyên lắc đầu cười: “Chắc là vậy!”
Tri Võ cười khổ: “Diệp công tử, công tử đã đạt tới Linh Minh Kiến Tính, công tử thế này cũng quá bình tĩnh rồi!”
Diệp Huyên nhìn Tri Võ: “Đại sư, Linh Minh Kiến Tính rất khó sao?”
Nụ cười của Tri Võ càng thêm chua xót: “Diệp công tử, trong Cổ Tự ta, ngoại trừ một vị tiền bối, không một ai đạt tới loại cảnh giới này, ngươi nói xem?”
Diệp Huyên trầm mặc một lúc, sau đó nói: “Để tâm quá nhiều, thì càng khó đạt được”.
Tri Võ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/324106/chuong-4608.html