Lúc này, Giáo hoàng lên tiếng: “Nếu ngươi tự nguyện giao nộp, ta có thể cho các ngươi ra đi nhẹ nhàng, đôi khi được chết như vậy cũng là may mắn”.
Diệp Huyên: “Trước khi chết, ta muốn được thể nghiệm sức mạnh của cường giả Độn Nhất Cực Cảnh. Không biết Giáo hoàng đại nhân liệu có cho cơ hội?”
Ông ta lắc đầu: “Ta sẽ không cho ngươi bất kỳ cơ hội nào”.
Nói xong, ông ta nhìn sang Trưởng lão Tri Sự của Cổ Tự: “Cùng ra tay, giết hắn trước”.
Đối phương gật đầu: “Được”.
Đơn đấu ư?
Giáo hoàng không sợ Diệp Huyên, nhưng cũng không xem thường hắn để tránh bị lật thuyền trong mương.
Nếu đơn đấu cùng hắn, thắng là chuyện thiên kinh địa nghĩa, nhưng thua thì chính là chuyện bất thường, không chỉ mất thanh danh một đời mà có khi mạng cũng không giữ được.
Bởi vì kiếp trước của đối phương chính là Diệp Thanh Tri.
Có được sự đồng ý của Trưởng lão Tri Sự rồi, Giáo hoàng nói: “Ra tay! Không để bất kỳ ai sống sót!”
Nghe thấy những lời này, hơn ba mươi cường giả Độn Nhất Cảnh ầm ầm lao xuống.
Bọn Quan Âm nhìn thấy mà tài cả mặt. Ả ta không ngờ Đạo giới và Cổ Tự sẽ dồn toàn lực đến đánh Ngũ Duy, không để lại cho họ bất kỳ một cơ hội nào.
Phải làm sao đây? Chênh lệch giữa hai bên là quá lớn!
Quan Âm chỉ đành nhìn Diệp Huyên, người đang gánh vác mọi hy vọng hiện nay.
Diệp Huyên nhìn những người đang vọt đến. Hắn biết lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/324007/chuong-4509.html