A Tửu đánh giá hắn một phen, mày nhíu càng sâu: “Khí tức không ổn định”.
“Ta biết”.
Diệp Huyên vừa đột phá đến Phá Hư trước đây, chưa được bao lâu lại tiếp tục đến Quy Nguyên Phá Giới.
Tốc độ này có phần quá nhanh, vì vậy đã để lại chút tai họa ngầm.
Nhưng hiện nay hắn không có thời gian đi lo những việc này.
Diệp Huyên ngẩng đầu nhìn trời cao, khẽ hỏi: “Đến cả rồi sao?”
A Tửu gật đầu: “Chừng năm mươi người, thấp nhất là Độn Nhất”.
Hắn không khỏi trợn mắt: “Hay chúng ta đầu hàng quách đi?”
A Tửu uống một hớp rượu: “Ta thấy được đấy”.
Diệp Huyên: “…”
Một chốc sau, thấy Diệp Huyên và nhóm A Tửu đi vào vũ trụ, Giáo hoàng đánh giá hắn với một nụ cười: “Quả thật không tệ”.
Diệp Huyên cũng cười: “Xem ra các hạ chính là Giáo hoàng Đạo giới”.
Ông ta gật đầu: “Phải. Ta nên gọi ngươi là Diệp Thanh Tri hay Diệp Huyên đây?”
Diệp Huyên nhìn lướt qua nhóm người đứng sau ông ta, cuối cùng chạm phải Trưởng lão Tri Sự. Người này chắp tay trước ngực: “Diệp công tử, Cổ Tự ta cho rằng cậu vẫn là uy hiếp lớn nhất. Chúng ta không dám mạo hiểm với một nhân tố không xác định”.
Cùng hưởng Đạo Kinh.
Cổ Tự quả thật có chút động lòng, nhưng đồng thời họ cũng sợ Diệp Huyên quật khởi.
Một thiên tài yêu nghiệt như hắn mà quật khởi, Cổ Tự sẽ không thể khống chế được.
Nói một cách đơn giản hơn thì Cổ Tự tin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/324006/chuong-4508.html