Mười hai cao thủ Phá Hư Cảnh đỉnh cao, cộng thêm ba mươi sáu Chủ Tế Cảnh đỉnh cao… Tổn thất này thật sự ảnh hưởng nghiêm trọng!
Bây giờ bọn họ muốn đoạt lấy thư phòng, thì chỉ có mượn sức, tìm tộc Âm Linh hợp tác!
Hơn nữa, nhất định phải tìm tộc Âm Linh hợp tác!
Bởi vì, hạ giới không thể cứ ngồi không chờ chết, nếu người của hạ giới phản công…
Cho dù là Thiên Đạo hay là Tiểu Đạo, hoặc A La, thì bọ họ cũng không dám khinh thường chút nào.
Nhất là Thiên Đạo!
Lần này có thể nói thượng giới bị nàng ta hại thảm rồi.
Người phụ nữ này, quá ác độc!
Thiên Đạo đưa Diệp Huyên đến trong tinh không, hai người chậm rãi đi tới.
Diệp Huyên chợt nói: “Thiên Đạo cô nương, cô tên Mộ Niệm Niệm?”
Thiên Đạo gật đầu: “Đây là tên tự ta lấy, nghe hay chứ?”
Diệp Huyên có phần khó hiểu: “Tại sao lại lấy cái tên này?”
Thiên Đạo cười nói: “Nhớ mãi không quên, tất có hồi đáp, không quên sơ tâm!”
Diệp Huyên trầm mặc.
Thiên Đạo cười nói: “Thế nhưng, ta vẫn hy vọng các ngươi gọi ta là Thiên Đạo!”
Diệp Huyên không hiểu: “Tại sao?”
Thiên Đạo khẽ cười: “Dùng ngôn ngữ của loài người mà nói thì Niệm Niệm là biệt danh, tên thân mật, chỉ có người gần gũi nhất mới có thể gọi”.
Diệp Huyên hỏi: “Cô có người thân sao?”
Thiên Đạo gật đầu: “Có, cũng chẳng ít đâu!”
Diệp Huyên nhìn Thiên Đạo: “Đang ở đâu vậy?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/323627/chuong-4129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.