Diệp Huyên lại nói: “Ta vốn dĩ không phải đối thủ của ngươi, nhưng ngươi có biết lý do tại sao ta lại dám tới đây không? Bởi vì ta muốn cược một lần! Vậy sao ngươi lại không dám?”
Cự Viên nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Đã từng. Rất nhiều năm về trước có một nữ nhân tới đây, nàng ta đã giết cả tộc Cự Viên chúng ta!”
Diệp Huyên nheo mắt, đó không phải là A Mục đấy chứ?!
Không đúng, chắc không phải A Mục đâu. A Mục không phải kiểu người thích giết chóc. Chắc hẳn là Đại Tế ti tiền nhiệm!
Diệp Huyên trầm giọng: “Vậy ngươi thấy thế nào?”
Cự Viên nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Ngươi mang tới cho ta một cảm giác vô cùng gian xảo. Nói đơn giản chính là, trông ngươi không giống người tốt!”
Diệp Huyên: “…”
Cự Viên lại nói: “Ta sẽ không tin con người!”
Dứt lời, nó chậm rãi nắm chặt tay phải lại.
Diệp Huyên cười nói: “Ngươi không muốn ra ngoài ngắm nhìn phong cảnh nơi đó sao?”
Cự Viên nhìn Diệp Huyên, Diệp Huyên cũng nhìn thẳng vào Cự Viên: “Nếu ngươi giúp đỡ ta, ta có thể thay đổi huyết mạch của ngươi, để ngươi tự đột phá huyết mạch và những gì trói buộc ngươi”.
Cự Viên nheo mắt: “Vì sao ta phải tin ngươi?”
Diệp Huyên nhún vai: “Ta nói rồi đấy thôi! Ngươi có thể cược thử một lần. Tất nhiên, ngươi cũng có thể chọn cách không cược, tiếp tục ở lại chỗ này, và rồi ngày càng nhiều người tới đây tham gia thí luyện, hoặc ngươi sẽ già dần rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/323420/chuong-3922.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.