Trước tửu quán, Giang thúc nhìn A Mục, hỏi: “Cậu ta muốn làm gì?”
A Mục cười nói: “Hay là Giang thúc thử đoán xem?”
Giang thúc trầm giọng: “Con vượn khổng lồ kia không phải yêu thú bình thường, mà là Yêu Vương, mấy chiêu thức kia không có tác dụng với nó đâu”.
A Mục trầm mặc.
Giang thúc đột nhiên hỏi: “Hồi đó ngươi đã đối phó với con Yêu Vương kia của sơn mạch Vạn Thú kiểu gì vậy?”
A Mục chỉ mỉm cười mà không đáp.
Giang thúc lắc đầu: “Nhóc con này, ngay cả Giang thúc mà cũng không nói được à?”
A Mục khẽ nói: “Chúng ta hãy coi thử xem hắn đối phó với con vượn khổng lồ đó kiểu gì đi”.
Giang thúc gật đầu: “Ta cũng tò mò lắm!”
…
Bên trong dãy núi, Diệp Huyên ngang nhiên đi về phía con vượn khổng lồ kia.
Suốt dọc đường hắn không hề ừ hử câu nào mà chỉ trầm ngâm.
Nhưng trong đầu thì nghĩ tới vô số trường hợp có thể xảy ra!
Mỗi một trường hợp sẽ có cách giải quyết khác nhau!
Nguyên nhân khiến hắn tìm tới con vượn khổng lồ này là bởi hắn muốn liều một phen!
Xét theo tình hình hiện giờ, điểm đáng sợ nhất của con đường luyện ngục này không phải là lũ yêu thú ở đây, cũng chẳng phải là tu vi và sức mạnh thân thể tan biến, mà chính là tâm tính!
Trước đó hắn từng sở hữu sức mạnh cường đại, nhưng từ giờ về sau, tất cả sức mạnh của hắn đều đã biến mất.
Sự chênh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/323418/chuong-3920.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.