Tiểu Đạo không đáp lời, còn cô bé thì đáp: “Không sao”.
Diệp Huyên nghe thấy vậy liền thở phào nhẹ nhõm.
Hắn không hiểu tại sao cô bé này lại muốn đánh Tiểu Đạo.
Cô bé nhìn Diệp Huyên: “Hết năng lượng rồi. Ta sắp biến mất đây!”
Diệp Huyên: “…”
Cô bé nhìn về phía Tiểu Đạo ở đằng xa, nói: “Về sau sẽ tìm ngươi đánh nhau!”
Tiểu Đạo hờ hững cất lời: “Lúc nào cũng chờ đón!”
Cô bé liếm mứt quả một cái, thân thể ngày càng trở nên mờ ảo.
Đúng lúc này, Diệp Huyên đột nhiên hỏi: “Nhóc biết sạc điện không?”
Sạc điện?
Cô bé liền trừng mắt: “Ngươi muốn sạc cái gì?”
Diệp Huyên liền tranh thủ kéo Đệ Cửu ra.
Đệ Cửu!
Trước giờ hắn chưa từng quên cô gái này!
Đó là một cô gái đánh nhau rất giỏi!
Thực lực của nàng ta chính là một ẩn số!
Cô bé liếc mắt đánh giá Đệ Cửu, chỉ một lát sau, ánh mắt cô bé bỗng sáng lên: “Ôi chao, còn có cả cái này cơ á!”
Diệp Huyên nghe thấy vậy liền ngây ngẩn cả người, sau đó mới hỏi: “Nhóc biết nàng ấy là gì sao?”
Cô bé gật đầu: “Biết chứ”.
Diệp Huyên vội hỏi: “Vậy phải làm sao mới sạc điện được?”
Cô bé ngắm nghía Đệ Cửu một lát, rồi lại liếm láp xâu mứt quả một cái, sau đó nhìn Diệp Huyên, cất lời: “Ta quan sát kỹ lắm rồi! Nàng ấy không có đầu cắm sạc. Có lẽ ngươi mua phải hàng giả rồi đấy. Ta nghĩ ngươi nên trả hàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/323367/chuong-3869.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.