Diệp Huyên khẽ nhíu mày: “Có ý gì?”
Tiểu Đạo cười nói: “Nói một cách đơn giản là một vài người ở thời đại đó khi đã hết tuổi thọ thì có thể tiếp tục sống theo một cách khác”.
Diệp Huyên hỏi: “Cách gì?”
Tiểu Đạo chớp mắt: “Ngươi biết nhiều thế làm gì?”
Diệp Huyên: “…”
Tiểu Đạo lại nói: “Tóm lại người của thời đại kia thật sự rất mạnh, mạnh đến mức Chủ Tế Cảnh đông như kiến”.
Diệp Huyên hỏi: “Độn Nhất Cảnh thì sao?”
Tiểu Đạo lắc đầu: “Thời đại đó không có Độn Nhất Cảnh, phía trên Chủ Tế Cảnh còn có hai cảnh giới…”
Nói đến đây, nàng ta im lặng một lát rồi nói tiếp: “Mà Độn Nhất Cảnh có thể nói là cảnh giới cao nhất trước mắt”.
Diệp Huyên lại hỏi: “Bây giờ có ai đạt đến Độn Nhất Cảnh không?”
Tiểu Đạo lạnh nhạt nói: “Vấn đề này phải trả tiền!”
Diệp Huyên: “...”
Tiểu Đạo lắc đầu, nói tiếp: “Thật ra hoàn cảnh sống thật sự rất quan trọng, hoàn cảnh khác nhau sẽ tạo thành cuộc sống khác nhau”.
Diệp Huyên hơi do dự, sau đó hỏi: “Tiểu Đạo cô nương, thời đại của bọn họ mạnh như thế, vậy vì sao bây giờ lại biến mất hết thế? Là do Ngũ Duy Kiếp sao?”
Tiểu Đạo gật đầu: “Phải!”
Diệp Huyên cau mày: “Người ở thời đại đó mạnh đến thế mà vẫn không thể ngăn được Ngũ Duy Kiếp?”
Tiểu Đạo lạnh nhạt trả lời: “Nếu có thể ngăn được, bọn họ cũng sẽ không đến mức mai táng tập thể”.
Diệp Huyên ngạc nhiên: “Mai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/323254/chuong-3756.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.