Nhậm Bình Sinh nói: “Ngươi bảo hắn giao thư phòng và tháp nhỏ kia ra, ta có thể không giết hắn!”
Thiên Tử lại lắc đầu: “Sư tôn, làm người không thể như vậy!”
Nhậm Bình Sinh khẽ lắc đầu: “Ngươi thật khiến ta thất vọng!”
Thiên Tử vẫn muốn nói gì đó, đột nhiên Nhậm Bình Sinh vung tay phải, một luồng sức mạnh thần bí lập tức bao phủ Thiên Tử.
Sắc mặt Thiên Tử thoáng chốc thay đổi, chữ “Đạo” chợt xuất hiện giữa mi tâm y, vẻ mặt Nhậm Bình Sinh vô cảm: “Thế nào, ngươi muốn ra tay với ta?”
Thiên Tử vội nói: “Đệ tử không dám! Sư tôn, hắn đã cứu ta, vẫn mong hôm nay sư tôn chớ giết hắn, để ta trả hắn ân tình!”
Nhậm Bình Sinh im lặng một lúc, sau đó nhìn Diệp Huyên: “Diệp Huyên, ta có thể không cần thư phòng của ngươi, cũng không giết ngươi, lại càng không làm kẻ địch với ngươi, giữa chúng ta có thể hóa thù thành bạn, nhưng ta có một yêu cầu, chính là ngươi gia nhập người hộ đạo ta”.
Nghe vậy, Vô Hi ở phía xa khẽ nheo mắt.
Thiên Tử vui mừng trong lòng, vội vàng nhìn Diệp Huyên: “Diệp huynh, ngươi có nguyện ý gia nhập chúng ta không?”
Diệp Huyên lắc đầu cười: “Không nguyện ý!”
Thiên Tử sửng sốt.
Diệp Huyên nhìn Nhậm Bình Sinh và Thiên Tử, cười nói: “Hai vị, các người đừng diễn nữa! Nếu ta đoán không nhầm, hai người các người hẳn đã sớm đoán ra thân phận ta rồi, đúng không?”
Nghe vậy, vẻ mặt vui mừng của Thiên Tử thoáng chốc cứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/323159/chuong-3661.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.