Người con gái kia dừng bước, nhìn về phía Tiểu Đạo, Tiểu Đạo khẽ mỉm cười: “Ta nhắc nhở cô một chút, thứ này một khi đã trao đổi thì không thể đổi ý được nữa!”
Người con gái kia gật đầu: “Ta sẽ không đổi ý đâu!”
Tiểu Đạo nhẹ nhàng nói: “Không thể trấn áp được sao?”
Tay của người con gái kia khẽ run lên, sau đó gật đầu, nàng nhìn Tiểu Đạo: “Tiền bối, có lẽ cô biết mức độ nghiêm trọng của sự việc, vẫn mong tiền bối ra tay giúp đỡ!”
Tiểu Đạo lắc đầu: “Ta không thể giúp cô, ta cũng không thể nhúng tay vào chuyện của thế gian này”.
Dưới vành nón, sắc mặt cô gái trở nên u ám.
Bấy giờ, Tiểu Đạo chợt nói: “Nhưng có người có thể giúp được cô!”
Người con gái kia ngẩng đầu nhìn Tiểu Đạo: “Là ai?”
Tiểu Đạo chỉ về phía Diệp Huyên phía sau quầy hàng: “Hắn!”
Diệp Huyên ngây cả người.
Người con gái đó ngoảnh đầu nhìn Diệp Huyên rồi lắc đầu: “Thực lực của hắn không kém nhưng vẫn không đủ”.
Diệp Huyên cũng vội vàng nói: “Đúng đúng, thực lực của ta không đủ”.
Bất kể là chuyện gì hắn cũng sẽ không giúp, đùa chứ, ai biết sẽ phải đối mặt với thứ gì? Người con gái này tiện tay lấy ra một đôi cánh như thế thì sẽ là một cô gái đơn giản sao? Mà việc đối phương gặp phải liệu sẽ là chuyện đơn giản ư?
Hơn nữa, hắn vẫn có gì đó đề phòng với Tiểu Đạo!
Dù sao hắn cũng đã lừa mất của đối phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/322982/chuong-3484.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.