Trong khoảnh khắc nhìn thấy đôi cánh này, hắn có chút không thể bình tĩnh nổi.
Luồng tà khí này quá mạnh, hơn nữa ngoài tà khí ra thì hắn còn cảm nhận được một luồng khí u ám, luồng khí u ám này khiến hắn không thoải mái cho lắm!
Lúc này, người con gái đó chợt nói: “Vật này có đáng giá không?”
Diệp Huyên nhìn người con gái rồi gật đầu: “Cũng được!”
Người con gái nói: “Ta muốn đổi một thứ từ chỗ các hạ”.
Diệp Huyên nhìn cô gái: “Thứ gì?”
Người con gái nói: “Đao Bỉ Ngạn!”
Đao Bỉ Ngạn!
Diệp Huyên khẽ nhíu mày, đó là thứ đồ gì?
Đúng lúc này, ở cửa đột nhiên truyền đến tiếng bước chân, Diệp Huyên nhìn về phía cửa, Tiểu Đạo bước vào.
Tiểu Đạo liếc nhìn Diệp Huyên rồi cười nói: “Sao rồi, ngươi cũng có hứng thú với nghề này hả?”
Diệp Huyên nở nụ cười mỉa: “Thấy cô không có ở đây nên tôi tiếp khách thay cô một lúc, cô sẽ không tức giận chứ?”
Tiểu Đạo đi đến trước quầy hàng, nàng ta nhìn Diệp Huyên rồi nghiêm túc nói: “Có một số thứ, nhân quả rất lớn, đừng có mà dễ dàng dây vào”.
Diệp Huyên gật đầu: “Ta biết”.
Tiểu Đạo lại nói: “Nếu như ngươi biết, vậy thì trả lại bút Thiên Đạo cho ta đi!”
Diệp Huyên chớp chớp mắt: “Câu trước đó của cô là gì?”
Tiểu Đao nhìn Diệp Huyên rồi nói: “Có một số thứ nhân quả rất lớn, đừng có mà dễ dàng dây vào”.
Diệp Huyên nghiêm mặt nói: “Ta không sợ!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/322981/chuong-3483.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.