Diệp Huyên nhìn người đàn ông áo trắng, đang định ra tay thì lúc này, người đàn ông áo trắng đột nhiên nói: “Cũng thường thôi!”
Nói đoạn, hắn xòe lòng bàn tay ra, dưới chân Diệp Huyên và Tiểu Phạn đột nhiên xuất hiện một tia sáng màu đen!
Sắc mặt Diệp Huyên thay đổi, hắn đang định ra tay, đường sáng kia đột nhiên rung lên kịch liệt, ngay sau đó, Diệp Huyên và Tiểu Phạn trong quang trận bị một đường sáng màu trắng bao phủ, trong nháy mắt, hai người biến mất.
Bị cưỡng ép truyền tống đi rồi!
Một bên, Trương Văn Tú đang định ra tay thì lại bị nữ phu tử ngăn lại: “Ngươi không phải là đối thủ của hắn!”
Người đàn ông áo trắng liếc nhìn hai người con gái một cái, rồi xoay người rời đi.
Nữ phu tử đột nhiên nói: “Rốt cuộc ngươi là ai?”
Người đàn ông áo trắng dừng bước: “Không giết hai người các ngươi, là nể mặt Tiên Tri, mặc dù ta và hắn không cùng lý tưởng, nhưng ta kính nể nhân cách của hắn, cũng như kính nể cách cư xử của hắn, hắn xứng đáng được ta tôn trọng”.
Hai mắt của nữ phu tử híp lại: “Ngươi đã gặp tiên sinh?”
Người đàn ông áo trắng gật đầu: “Đã gặp qua!”
Nữ phu tử trầm giọng nói: “Rốt cuộc ngươi là ai?”
Người đàn ông áo trắng đáp: “Chuyện này không quan trọng!”
Trương Văn Tú đột nhiên nói: “Ngươi đã đưa bọn họ đi đâu?”
Người đàn ông áo trắng cười nói: “Ta muốn xem thử, lần này hắn có phải cũng nghịch thiên giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/322928/chuong-3430.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.