Diệp Huyên lắc đầu cười cười, thì ra là vì tháp Giới Ngục.
Huyền Ngoa: “Nhân loại, ta vẫn đợi câu trả lời của ngươi”.
Diệp Huyên chỉ cười: “Chẳng lẽ ta còn lựa chọn nào khác sao?"
Huyền Ngoa cong môi: “Hy vọng chúng ta hợp tác vui vẻ”.
Diệp Huyên: “Ta muốn hiểu biết thêm về thế giới này”.
Huyền Ngoa: “Ngươi cứ hỏi đi, nếu ta biết sẽ giải đáp”.
Diệp Huyên gật đầu: “Theo ta được biết, Tiểu Phạn đã sống rất lâu rồi nhưng vì sao vẫn còn trong hình hài của một đứa trẻ?"
Huyền Ngoa khẽ nói: “Vì cô bé là Thiên Mạch giả, hơn nữa chưa hoàn toàn giải trừ phong ấn Thiên Mạch Lực. Chỉ khi giải phong ấn, cô bé mới có thể lớn lên, mà khi ấy, nàng chỉ cần một kiếm để giải quyết Dị Thú Kinh và chúng ta mà thôi”.
Diệp Huyên nhìn cô bé nơi xa: “Vậy vì sao cô bé lại ở đây?"
"Chuyện này thì ta không biết”.
Diệp Huyên gật đầu: “Vị kỳ nhân tạo ra Dị Thú Kinh năm ấy còn sống không?"
Huyền Ngoa im lặng mãi hồi lâu, đến khi Diệp Huyên nhìn qua mới nói: “Ta không biết. Năm ấy khi Ngũ Duy kiếp ập đến, ông ấy dẫn theo một số cường giả cao cấp và một dị thú siêu cấp chống lại nó, còn lại đều bị đưa đến đây. Chuyện bên ngoài thế nào, chúng ta hoàn toàn không biết”.
Diệp Huyên: “Nói cách khác, ngươi cũng không biết ông ấy sống hay chết”.
Huyền Ngoa gật đầu: “Đúng vậy”.
Diệp Huyên lại hỏi: “Sau khi rời khỏi đây, các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/322848/chuong-3350.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.