Diệp Huyên cười: “Giao dịch gì?"
Huyền Ngoa: “Ta không có ý xúc phạm, nhưng lấy thực lực của ngươi hẳn là không nên đến đây, nhưng ngươi vẫn có mặt ở đây. Ta cũng đã điều tra qua, hôm ấy còn có hai người khác nữa cùng vào, có nghĩa rằng ngươi đã bị ép buộc. Ngoài kia có kẻ địch của ngươi?"
Diệp Huyên: “Phải”.
Huyền Ngoa tiếp lời: “Ở nơi này, ngươi tuy được Thiên Mạch giả che chở nhưng Dị Thú Kinh kia lại muốn giết ngươi. Một khi ả khôi phục, ngươi biết điều này có nghĩa là gì không? Ả có thể khống chế phần lớn dị thú nơi này, khi ấy không chỉ ngươi mà cả Thiên Mạch giả đều gặp nguy hiểm, bởi Thiên Mạch giả cũng không phải vô địch. Ta có thể thấy quan hệ giữa ngươi và cô bé rất tốt, ngươi hẳn không mong cô bé gặp bất trắc gì hoặc bị nhốt ở đây cả đời, đúng chứ?"
Diệp Huyên nhìn Tiểu Phạn đằng xa, không nói gì.
Huyền Ngoa lại nói: “Nhân loại, ngươi giúp chúng ta rời khỏi đây. Ra ngoài rồi, chúng ta giúp ngươi giải quyết phiền toái, thế nào?"
Diệp Huyên có chút băn khoăn trong lòng, một khi phong ấn nơi này hoàn toàn được giải, dị thú trong đây xông ra thế giới bên ngoài thì...
Như đọc được suy nghĩ của hắn, Huyền Ngoa cười: “Nhân loại, hãy tự nhìn rõ một chút, thực lực của ngươi hiện nay không thể nào cứu rỗi hết thảy”.
Nàng ta dừng lại một chút: “Hơn nữa, ta đã thay ngươi nghĩ đến mọi khả năng có thể xảy ra, ngươi không còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/322847/chuong-3349.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.