Diệp Huyên: “…”
Diệp Huyên không biết nên nói gì.
Không thấy!
Hắn cũng đoán được đại khái.
Tầng chín này từng gặp được Tiên Tri lúc Tiên Tri sắp sửa biến mất, bọn họ còn từng đánh cược với nhau, hơn nữa vào lúc tầng chín nhận thua thì Tiên Tri cũng liền bặt vô âm tín.
Mà điều khổ nhất chính là tầng chín không có cách nào hóa giải phong ấn của tầng chín cả.
Quả thật rất thê thảm!
Tất nhiên, ngu ngốc vẫn nhiều hơn chút…
Lúc này, tầng chín bỗng nói: “Ngươi có biết khi đó ta tuyệt vọng đến mức nào không?”
Diệp Huyên nói khẽ: “Rất tuyệt vọng?”
Tầng chín thấp giọng thở dài: “Cũng trách ta ngu ngốc mà thôi. Ngươi thử nói coi, tại sao lúc đấy ta lại đánh cược với ông ta cơ chứ? Ta đúng là bị cửa kẹp não mà”.
Diệp Huyên thoáng do dự, sau đó mới nói: “Với thực lực của tiền bối, chẳng lẽ cũng không có cách nào thoát ra khỏi tầng chín này sao?”
Tầng chín nói: “Không thể làm được trong thời gian ngắn, nhưng chỉ cần vài năm thôi, thực lực của ta sẽ tăng lên đủ để phá vỡ phong ấn ở tầng chín này”.
Diệp Huyên khó hiểu: “Vậy tại sao tiền bối lại không thoát ra?”
Tầng chín khẽ thở dài: “Lúc ấy ta đã sắp sửa thoát ra được, nhưng ngươi biết tòa tháp này đã làm gì không? Nó đến vũ trụ Tứ Duy, sau đó gặp ba tên kiếm tu, ngay từ đầu bọn họ vốn không có ý định đánh nhau với nó, nhưng nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/322804/chuong-3306.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.