Võ Thắng Nam nói: “Phệ Linh tộc”.
Dứt lời, nàng nhìn về phía Diệp Huyên: “Phệ Linh tộc có thể cho chúng ta thứ chúng ta cần!”
Diệp Huyên nói lại: “Ta cũng có thể cho các cô mà! Không phải các cô muốn có thứ bên trong thư phòng à? Ta có thể cho các cô!”
Võ Thắng Nam nhìn Diệp Huyên, không nói gì.
Diệp Huyên nghiêm túc nói: “Thư phòng kia nằm ở thư viện, chìa khoá thì ở trong tay ta, chỉ cần chúng ta muốn, chúng ta có thể mở thư phòng kia ra bất cứ lúc nào!”
Võ Thắng Nam nói: “Ngươi đi mở rồi đưa đồ cho ta, ta đồng ý với ngươi Võ Quốc sẽ không tham gia vào chuyện này nữa”.
Diệp Huyên nghiêm túc nói: “Võ cô nương, cô nói thế thì không ổn lắm đâu! Suy nghĩ của ta là thế này, Võ Quốc cô đứng về phía chúng ta, giúp chúng ta cùng mở thư phòng, cô thấy sao?”
Võ Thắng Nam lắc đầu: “Không được!”
Diệp Huyên lại nhíu mày: “Vì sao?”
Võ Thắng Nam nói: “Nếu đứng về phía các ngươi giúp các ngươi mở thư phòng thì Võ Quốc ta sẽ bị vô số thế lực nhằm vào, còn nếu Võ Quốc ta đứng về phía Phệ Linh tộc thì sẽ trở thành chúng ta và vô số thế lực nhằm vào các ngươi, Võ Quốc ta chỉ là một trọng số đó, bọn họ cũng sẽ nể mặt”.
Diệp Huyên im lặng.
Hắn biết muốn thuyết phục Võ cô nương này phải sử dụng đến tuyệt chiêu!
Nói nhiều!
Phải nói thật nhiều mới được!
Diệp Huyên nhìn Võ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/322705/chuong-3207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.