Nghe thấy lời Diệp Huyên, nét mặt Vương Thiên Nhai lập tức trở nên cực kỳ khó coi. Ông ta nhìn chằm chằm vào Diệp Huyên, ánh mắt như một con dao tựa như có thể giết người.
Còn Diệp Huyên thì sợ sệt lùi lại!
Lúc này Phong Cảnh chợt lên tiếng: “Thông báo cho Đại trưởng lão”.
Người đàn ông trung niên bên cạnh Phong Cảnh bóp nát một lá bùa truyền âm. Chưa tới vài hơi thở, một ông lão cầm trường trượng màu vàng xuất hiện trước mặt mọi người. Khi nhìn thấy người này, trong lòng Diệp Huyên run lên.
Nhìn không thấu!
Cảm giác ông lão trước mặt này mang lại cho hắn tựa như vũ trụ bao la, sâu không lường được!
Khi đám người Vương Thiên Nhai ở bên cạnh nhìn thấy ông lão này, họ đều vội vàng thi lễ.
Ông lão nhìn lướt qua mọi người: “Thế nào, đây là muốn nội chiến?”
Phong Cảnh bước tới trước mặt ông lão, ông ta hơi khom lưng: “Đại trưởng lão, chuyện là thế này...”
Chẳng mấy chốc Phong Cảnh đã kể xong đầu đuôi câu chuyện. ! Đại trưởng lão quay đầu sang nhìn Vương Thiên Nhai ở bên cạnh, Vương Thiên Nhai trầm giọng nói: “Đại trưởng lão, đây là vu khống, Diệp Huyên vu khống cho chúng ta”.
“Vu khống?”
Diệp Huyên chợt nói: “Vương phó viện trưởng, ông lừa ta đến đây, sau đó đe doạ ta, nói là nếu ta không giao bảo vật đó ra thì ông sẽ giết ta. Mà sau khi ta đưa cho ông, ông vẫn muốn giết người diệt khẩu. Ông...”
Vương Thiên Nhai giận dữ ngắt lời Diệp Huyên: “Cậu đưa cho ta khi nào? Ta...”
Nói tới đây, ông ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/320226/chuong-715.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.