Suy nghĩ lại!
Trong nhà trúc trở nên yên lặng.
Ngay cả Mạc Liêm cũng không nói gì nữa.
Lúc này Phong Cảnh lại bảo: “Chúng ta cần một kiếm tu”. Cần một kiếm tu!
Nghe vậy, hai người Vương Thiên Nhai ngẩn ra, sau đó họ như nghĩ đến điều gì, nét mặt hai người từ từ biến đổi.
Một lát sau, Mạc Liêm trầm giọng nói: “Người này tính tình ngang bướng”.
Phong Cảnh nhìn Mạc Liêm: “Nếu là với người ngoài, chẳng phải tính cách này là một thanh kiếm sắc bén ư?”
Mạc Liêm sửng sốt, một lát sau ông ta lắc đầu, không nói lời nào.
Phong Cảnh lại nói: “Người này đạt tới Kiếm Tiên khi chưa đầy hai mươi tuổi. Thiên phú như vậy, ngay cả trong Tiên Kiếm Tông cũng hiếm gặp”. ! Mạc Liêm lắc đầu: “Ông nói đúng, nhưng chuyện hắn giết Mục Xương cứ thế cho qua ư?”
Phong Cảnh trầm giọng đáp: “Mục Xương ám hại học viên của học viện Đạo Nhất ta, hơn nữa còn là một vị học viên yêu nghiệt như thế. Ta cảm thấy bản thân ông ta đã vi phạm nghiêm trọng nội quy của học viện Đạo Nhất ta. Ông ta có kết cục như vậy hoàn toàn là do ông ta gieo gió gặt bão!”
Nói tới đây, ông ta nhìn hai người: “Trong thời đại này, nhân tài là quan trọng nhất. Thiên phú Kiếm đạo của Diệp Huyên mạnh như thế, ta nghĩ chúng ta nên giữ hắn lại. Tất nhiên, người này tính tình nóng nảy, cần phải quản thúc chặt chẽ!”
Mạc Liêm còn muốn nói gì đó, Vương Thiên Nhai bỗng lên tiếng: “Giữ lại đi!”
Hai người nhìn về phía Vương Thiên Nhai, Vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/320222/chuong-711.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.