Trong lòng Mục Xương kinh hãi, lão ta không dám đỡ kiếm mà lập tức lùi ra xa một trăm trượng. Nhưng trong lúc lão ta lùi lại, vô số phi kiếm đã tới trước mặt lão, thanh này còn nhanh hơn thanh khác!
Bùm bùm bùm bùm!
Trong ánh mắt nghiêm túc của mọi người, Mục Xương chợt lùi lại liên tục.
Áp đảo! Giờ phút này Mục Xương bị Diệp Huyên áp đảo hoàn toàn, gần như không có sức đánh trả.
Nhìn thấy cảnh này, vẻ mặt của nhiều người xung quanh lập tức trở nên nghiêm túc.
Sức chiến đấu của Diệp Huyên thật sự nằm ngoài dự đoán của họ.
Bùm!
Lúc này một tiếng nổ lớn chợt vang lên ở phía xa, mọi người nhìn qua thì thấy Mục Xương văng ra ngoài, sau đó nặng nề rơi xuống một chỗ trên vách núi.
Mục Xương vừa tiếp đất, Diệp Huyên đã xuất hiện trước mặt lão ta. Thấy vậy, hai người Phong Cảnh cách đó không xa đổi sắc mặt, Phong Cảnh vội vàng bảo: “Dừng lại!” ! Ông ta còn chưa dứt lời, kiếm của Diệp Huyên đã đâm vào giữa lông mày Mục Xương, trong nháy mắt máu bắn tung toé.
Mọi người thấy thế thì sững sờ.
Giết?
Thật sự dám giết?
Học viên giết Đạo sư?
Lúc này hai người Phong Cảnh cũng sững sờ. Họ cũng không ngờ Diệp Huyên lại thật sự dám giết, hơn nữa còn giết trước mặt họ.
Mặc dù Mục Xương đã bị kiếm đâm vào giữa lông mày nhưng vẫn chưa tắt thở. Lão ta nhìn chằm chằm vào Diệp Huyên, đến lúc chết lão cũng không ngờ Diệp Huyên lại thật sự dám giết lão ngay trước mặt nhiều người như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/320221/chuong-710.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.