Linh hồn, tinh thần lực, thân thể và các phương diện đều cần đạt đến một trình độ nhất định, mới có thể được gọi là Ngự Pháp Cảnh chân chính!
Nhưng hắn bây giờ chỉ thiếu kiếm mà thôi!
Chỉ cần có đủ kiếm sẽ có thể bước vào Ngự Pháp Cảnh chân chính bất cứ lúc nào!
Diệp Huyên cũng không rời đi, hắn vẫn ngồi bên bờ suối, lúc này, hắn đột nhiên nhớ đến câu nói của Việt Kỳ.
Thế nào là Kiếm Tiên? Cái gọi là Kiếm Tiên chính là có kiếm đạo của bản thân!
Kiếm đạo của bản thân là gì?
Hắn đã từng nghĩ đến vấn đề này, nhưng cũng không nghĩ kỹ lắm.
Kiếm!
Vì sao phải học kiếm?
Lúc đầu, mục đích học kiếm của hắn rất đơn giản, cũng chỉ muốn trở nên mạnh mẽ, cảm thấy kiếm tu rất ngầu. Mà đến bây giờ, hắn phát hiện con đường kiếm đạo còn phức tạp hơn trong tưởng tượng của hắn nhiều.
Đặc biệt là lúc cảm ngộ ở khu vực Mộ Kiếm của Thương Kiếm Tông khiến hắn hiểu, kiếm đạo thật sự bao hàm quá nhiều thứ, hơn nữa kiếm đạo của mỗi người đều có chỗ đặc biệt của riêng mình.
Như vậy, kiếm đạo của mình là cái gì?
Nghĩ đến đây, Diệp Huyên dần có hơi ngơ ngẩn.
Kiếm ý của mình là kiếm ý Thiện Ác, nhưng thật ra hắn cũng không hiểu rõ thiện ác cho lắm. Vì chuyện đời quá phức tạp, rất nhiều lúc, thiện chưa chắc là không ác, mà ác cũng chưa chắc là không thiện.
Người tốt? Người xấu?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/320135/chuong-624.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.