Bên dòng suối nhỏ, Diệp Huyên vẫn đang ngồi yên, hắn đã ngồi ở đây ba ngày ba đêm rồi.
Con đường tu luyện thật sự không có đường tắt, cho dù có, cũng không thể đi.
Đây chính là một cảm ngộ của Diệp Huyên.
Vì lúc này hắn mới phát hiện Ngự Pháp Cảnh của mình không phải thực lực chân chính, nếu không có đạo tắc Không Gian, nói thẳng ra thì hắn không tính là Ngự Pháp Cảnh.
Đạo tắc Không Gian có thể mượn dùng, nhưng không thể ỷ lại! Ba ngày sau, Diệp Huyên đã không còn dùng đạo tắc Không Gian nữa, mà hắn tự tìm hiểu không gian bằng năng lực của mình.
Sau mấy ngày, Diệp Huyên đã có thể thay đổi không gian mà không cần đến đạo tắc Không Gian, nhưng vẫn không thể phân giải không gian.
Nếu muốn trở thành Ngự Pháp Cảnh chân chính nhất định phải có thể phân giải không gian, cũng chính là điều động không gian!
Lúc Diệp Huyên đang tu luyện, hắn cũng không phát hiện lúc này Tiểu Linh Nhi đang bò lên đỉnh tháp Giới Ngục.
Không phải cô bé không muốn bay, mà là không bay lên được, phải nói là bay rất mất sức.
Cũng không biết cô bé muốn bò lên đó làm gì…
Không biết đã bao lâu trôi qua, cuối cùng Tiểu Linh Nhi cũng bò đến tầng cao nhất.
Trên tầng cao nhất có cắm ba thanh kiếm!
Ba thanh kiếm lẳng lặng được cắm trên đỉnh tháp như thế, tựa như đang trấn áp gì đó.
Tiểu Linh Nhi bò đến trước ba thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/320134/chuong-623.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.