“Hai vị chỉ cần hiểu Diệp Huyên này và thế lực phía sau hắn, Liên Minh Hộ Giới sẽ đích thân xử lý là được. Hai người không cần trực tiếp đấu với Lâm Ẩn, dù sao thì Thanh Châu này cũng rất rộng lớn, không phải sao?”
Hai người hơi động lòng.
Lục tôn chủ lại nói: “Hai tông môn các người đã bỏ lỡ Thương Lan Châu rồi, nếu còn bỏ lỡ Thanh Châu nữa…”
“Ta đồng ý!”, Kỷ Yên Nô đột nhiên nói.
Lục tôn chủ nhìn về phía Khô Minh Hư, ông ta im lặng một lát, sau đó gật đầu: “Được! Nhưng mà… Ma Tông của ta sẽ không đối đầu với Lâm Ẩn”.
Lục tôn chủ nhẹ giọng nói: “Việc này tùy ông”.
Nói xong, gã ta xoay người biến mất.
Ma Tông và Quỷ Tông lại bắt đầu quay lại Thanh Châu.
Trên thuyền bay, Kỷ Yên Nô đột nhiên nói: “Chẳng lẽ Khô huynh biết người đứng sau Diệp Huyên!”
Khô Minh Hư nhẹ giọng đáp: “Biết một chút”.
“Mạnh lắm sao?”, Kỷ Yên Nô hỏi.
Khô Minh Hư cười khổ: “Nếu những gì hắn nói là thật… Vậy thì không phải mạnh, mà là vô cùng mạnh! Nói chúng ta lần này quay lại Thanh Châu phải ghi nhớ một điều, người có quan hệ với Diệp Huyên, chúng ta không động đến là được, dù sao thì Thanh Châu cũng rất rộng lớn, tài nguyên rất nhiều, không cần đi trêu vào hắn!”
…
Trong học viện Thương Lan.
Diệp Huyên nằm trên giường, ở bên cạnh hắn là Thác Bạt Ngạn, lúc này Thác Bạt Ngạn đang bưng một bát cháo tổ yến, đút từng miếng cho hắn.
Diệp Huyên nắm lấy tay Thác Bạt Ngạn, tay nàng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/320021/chuong-510.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.