Chân trời trở lại bình thường.
Xung quanh lặng ngắt như tờ!
Ông lão gầy gò tái mặt, đờ đẫn nhìn không trung như mất hồn: “Sao có thể... Sao có thể...”
Một sợi tóc tiêu diệt phép thuật của ông ta
Giờ phút này, đầu óc ông lão gầy gò đã trống rỗng!
Mà mười một người sau lưng ông ta cũng có vẻ mặt khó tin, đặc biệt là Tả viện sứ vẫn chưa ngã xuống cách đó không xa, lúc này ông ta như bị sét đánh.
Bởi vì đó hoàn toàn không phải việc Kiếm Tiên có thể làm!
Không phải Kiếm Tiên!
Trên Kiếm Tiên?
Hai tay Tả viện sứ bắt đầu run rẩy!
Phía dưới, cô gái váy trắng không tiếp tục ra tay mà xoay người đi đến trước mặt Diệp Huyên, nàng ấy nhìn xuống Diệp Huyên: “Đã nghĩ ra chưa?”
Diệp Huyên ngẩng đầu lên nhìn cô gái váy trắng: “Cho ta thêm chút thời gian, được chứ?”
Cô gái váy trắng khẽ gật đầu: “Được!”
Dứt lời, nàng ấy quay người, mà lúc này, ông lão gầy gò cách đó không xa bỗng lên tiếng: “Các hạ hoàn toàn không phải Kiếm Tiên, cô...”
Đúng lúc này, giọng nói của ông lão gầy gò im bặt, bởi vì một sợi tóc đã đâm vào giữa hai đầu lông mày của ông ta từ lúc nào chẳng hay. Cũng giống Tả viện sứ, bây giờ ông lão gầy gò cũng không thể động đậy!
Không có một chút sức đánh trả!
Cô gái váy trắng nhẹ nhàng chỉ tay vào ông lão gầy gò: “Ta đã cho ngươi nói chuyện chưa?”
Ông lão gầy gò sợ hãi nhìn cô gái váy trắng, giờ đây ông ta đã vô cùng kinh hãi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/319913/chuong-402.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.