“Sở dĩ ta không ra tay là vì một khi ra tay, ta nhất định phải trấn áp được tháp này. Mà nếu ta cưỡng ép trấn áp nó, sợ rằng phong ấn của tháp này sẽ lập tức vỡ vụn, không chỉ phong ấn vỡ vụn, sức mạnh của tháp này cũng có thể sẽ vô thức chống lại ta. Nếu làm vậy, người chết đầu tiên sẽ là ngươi!”
Diệp Huyên im lặng một lúc, sau đó nở nụ cười: “Cũng không sao”.
Cô gái bí ẩn lại nói: “Mắt đã bị mù, ngươi vẫn còn kiếm. Sau này hãy lấy kiếm làm mắt, dùng kiếm tu luyện thành một đôi kiếm nhãn!”
Kiếm nhãn!
Diệp Huyên sửng sốt, thầm tự hỏi: “Có nghĩa là gì?”
Cô gái bí ẩn lạnh nhạt đáp: “Ngươi vốn lấy kiếm làm cơ thể, tu luyện ra đôi kiếm nhãn, nói đơn giản là mai sau ngươi không nhìn thế giới này bằng mắt, mà nhìn bằng tâm của mình. Nhìn thế giới này bằng tâm, ngươi mới có thể nhìn thấy được bản chất, đương nhiên lúc này ngươi vẫn chưa đạt đến trình độ đó, nhưng lại có thể bắt đầu đi tới trình độ đó. Còn nữa, có kiếm nhãn, sau này ngươi cũng có thể giết người bằng đôi mắt của mình. Tất nhiên, điều kiện trước tiên là ngươi có thể tu luyện được đến đó”.
Diệp Huyên trầm giọng nói: “Xin người hãy dạy ta!”
Cô gái bí ẩn nói: “Có thể sẽ rất đau đớn!”
Có thể!
Diệp Huyên cười khổ, cô gái bí ẩn nói là có thể... Vậy thì không phải là có thể,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/319727/chuong-216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.