Diệp Huyên phải chết.
Đó là thái độ của Lý Huyền Thương, hay đúng hơn là thái độ của học viện Thương Mộc.
Thiên phú và thực lực của Diệp Huyên quá khủng bố, ngay cả Phần Tuyệt cũng phải bỏ mạng dưới tay hắn, nếu để mặc cho hắn tiếp tục trưởng thành thì Thương Mộc tuyệt đối sẽ rơi vào hiểm cảnh trong cuộc tỉ thí sinh tử diễn ra hơn một năm sau giữa hai học viện.
Nhưng điều quan trọng nhất là đợi đến khi hoàn toàn trưởng thành, Diệp Huyên có thể sẽ là một mối nguy hại lớn cho học viện Thương Mộc.
Hơn nữa, việc hắn giết chết vô số học viên Thương Mộc đã được lan truyền khắp Đế Đô, để hắn tiếp tục sống không khác gì một cái tát vào danh tiếng và uy nghiêm của học viện.
Vì vậy, với Lý Huyền Thương nói riêng và Thương Mộc nói chung, Diệp Huyên phải chết.
Mặc Vân Khởi, Bạch Trạch và Kỷ An Chi đồng loạt nhìn sang lão Kỷ. Lão làm một hớp rượu, hỏi Lý Huyền Thương: “Hắn phải chết?"
Viện trưởng Thương Mộc lạnh nhạt đáp: “Hắn chết, mọi chuyện còn có thể bàn bạc. Hắn không chết, tuyệt đối không thương lượng!"
Lão Kỷ lắc đầu cười khà khà, bỗng quay sang hỏi Diệp Huyên: “Ngươi thấy thế nào?"
Diệp Huyên nhìn lão: “Nếu lão Kỷ muốn dàn xếp ổn thỏa, cách tốt nhất tất nhiên là hy sinh ta”.
Lão ta cười: “Vậy ngươi bằng lòng chịu chết sao?"
Diệp Huyên lắc đầu: “Không. Nhưng ta nghĩ lão Kỷ không ngốc như vậy. Hy sinh ta có thể đổi lấy một lần dàn xếp, nhưng học viện Thương Lan cũng sẽ vĩnh viễn phải cúi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/319658/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.