Vừa có lệnh, những học viên Thương Mộc vốn còn đứng một bên đồng loạt nhào đến tấn công nhóm Diệp Huyên.
Chúng có cả thảy hơn một trăm người, thực lực đều từ Ngự Khí Cảnh trở lên.
Mặc Vân Khởi thấy thế bèn nheo mắt: “Mấy vị đại ca à, hơi nhiều người rồi đấy!"
Bạch Trạch liếc hắn ta: “Sợ à?"
Mặc Vân Khởi cả giận: “Ông đây đếch sợ thằng nào cả, đánh chết là được...”
Từ một góc xa, Diệp Huyên như đầu tàu gương mẫu vung kiếm lên, một cái đầu bay ra ngoài. Bản thân hắn cũng bị một tên học viên khác va vào đẩy đi nơi khác.
Tình thế nhanh chóng trở thành một trận hỗn chiến, trong đó nhóm Diệp Huyên bị áp chế hoàn toàn.
Hơn trăm người đấu với bốn người đã là áp chế về mặt số lượng, mà trong trăm người này không hề có tay mơ nào cả.
Hành động sát hại học viên Thương Mộc rồi xếp thi thể thành chữ "học viện Thương Mộc" của Diệp Huyên đã châm ngòi cho lửa giận trong lòng chúng, khiến chiến ý - đúng hơn là sát ý - của hơn trăm người này đều dâng lên ngùn ngụt.
Áp chế!
Hai bên vừa xông vào đánh nhau, phe Diệp Huyên đã bị bức cho phải thối lui liên tục.
"Lên Thương Sơn!"
Giọng nói của Diệp Huyên bỗng vang lên, ba người Mặc Vân Khởi nghe thấy thì vừa đánh vừa lui, chẳng mấy chốc đã đến chân núi.
Đường núi nhỏ hẹp không thể chứa nhiều người, vì vậy thế công của học viện Thương Mộc giảm đi rất nhiều. Diệp Huyên đi ở sau cùng, giẫm mạnh chân phải xuống đất, hấp thu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/319657/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.