Diệp Huyên đi tới trèo qua quầy gỗ, dừng lại ngay trước mặt cô gái, cười nói: "Tiểu Đạo, lâu rồi không gặp!"
Tiểu Đạo hơi cúi đầu, nước mắt không ngừng rơi xuống mặt tủ.
Diệp Huyên khẽ hỏi: "Sao cô lại không đi tìm ta?"
Tiểu Đạo nhẹ giọng nói: "Bây giờ ngươi đã là Kiếm chủ Nhân Gian!"
Diệp Huyên cười nói: "Có đang giận ta không?"
Tiểu Đạo gật đầu: "Ban nãy thì có!"
Diệp Huyên khẽ mỉm cười: "Bây giờ thì sao?"
Tiểu Đạo ngẩng đầu nhìn Diệp Huyên: "Không giận nữa".
Diệp Huyên cúi người, nhẹ nhàng lau đi giọt nước mắt trên má Tiểu Đạo, khẽ nói: "Xin lỗi!"
Tiểu Đạo cúi đầu: "Không sao!"
Diệp Huyên nắm tay Tiểu Đạo: "Ta biết cô ở đây chờ ta".
Tiểu Đạo nắm ngược lấy tay Diệp Huyên: "Ta biết ngươi sẽ đến".
...
Trên một hòn đảo nào đó, có một cô gái đang tựa người vào cây, tay cầm quyển sách.
Cô gái đọc sách một cách say sưa.
Lúc này, bên cạnh bỗng vang lên tiếng bước chân.
Cô gái quay đầu nhìn, khi thấy là ai đến thì bỗng sững sờ tại chỗ, sách trong tay cũng rơi bộp xuống đất.
Diệp Huyên cười nói: "Đạo Nhất, lâu rồi không gặp!"
Đạo Nhất nhặt sách lên, sau đó xoay người lại, khẽ nói: "Diệp kiếm chủ, sao ngươi lại đến đây?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2627929/chuong-12197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.