Tiểu tinh linh chớp chớp mắt, sau đó bay đến bên cạnh Diệp Huyên: “Ta đi chơi cùng ca ca!”
Tần Quan cười nói: “Được!”
Nói xong, nàng ta sau khi thu đoàn người vào trong Tiểu Tháp, đang định rời đi, làm như nghĩ đến cái gì, nàng ta đi đến trước mặt Diệp Huyên, sau đó lấy ra một chiếc nhẫn chứa đồ đưa đến trước mặt Diệp Huyên: “Cái này cho ngươi!”
Diệp Huyên nhìn thoáng qua nhẫn chứa đồ, trong nhẫn chứa đồ có hơn trăm vạn Linh Nguyên!
Diệp Huyên nhìn về phía Tần Quan, Tần Quan cười nói: “Đàn ông phải có chút tiền trên người mới được!”
Nói xong, nàng ta xoay người loé sáng, trực tiếp biến mất tại chỗ!
Diệp Huyên có chút nghi hoặc, Tiểu Quan này hình như vẫn luôn không đánh nhau, nhưng lại có thể đi lại tự do trong vũ trụ!
Quả thật kỳ lạ!
Lúc này, Hồng Trần ở một bên đột nhiên nói: “Diệp công tử, vị cô nương này không đơn giản đâu!”
Diệp Huyên nhìn về phía Hồng Trần: “Nói như thế nào?”
Hồng Trần trầm giọng nói: “Nàng ta mang đến cho ta một cảm giác nguy hiểm!”
Diệp Huyên lắc đầu cười: “Nàng ta nói nàng ta chưa từng tu luyện!”
Hồng Trần lắc đầu: “Nàng ta tu luyện!”
Diệp Huyên trầm giọng nói: “Nhưng ta không thể cảm nhận được chút khí tức nào của nàng ta!”
Hồng Trần nhẹ giọng nói: “Nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2627786/chuong-12140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.