Diệp Huyên cười nói: "Vô Biên, chúng ta chỉ sống được một lần, phải để lại gì đó cho thế gian chứ?"
Vô Biên nhìn về phía Diệp Huyên, Diệp Huyên chân thành nói: "Chúng ta cũng coi như là bạn bè. Bây giờ ta cần ông giúp đỡ".
Cho dù thế nào đi nữa cũng không thể để Vô Biên Chủ trốn được!
Người này tuy hay ăn nói hàm hồ, nhưng lại rất biết đánh nhau!
Vô Biên im lặng một lát rồi cười nói: "Vậy thì nhiệt huyết một lần đi!"
Diệp Huyên bỗng cười ha ha.
Có Vô Biên giúp đỡ, hắn càng nắm chắc hơn!
Như nghĩ đến điều gì đó, Diệp Huyên đột nhiên rời khỏi Thần Điện Hư Chân. Hắn đến trước mặt thần kiếm Hư Chân, nhìn kiếm rồi khẽ mỉm cười, sau đó hắn xòe tay, thần kiếm Hư Chân lập tức hóa thành một luồng kiếm quang bay vào trong tay hắn.
Diệp Huyên chậm rãi nhắm mắt lại.
Vèo.
Thần kiếm Hư Chân đột nhiên rung lên dữ dội, một tiếng kiếm ngân vang toàn bộ tinh không Hư Chân.
Diệp Huyên mở hai mắt ra, hắn nhìn kiếm Hư Chân trong tay, có chút khiếp sợ: "Kiếm mạnh quá!"
Tuy kiếm này không sánh được bằng kiếm Thanh Huyên, nhưng nó cũng chỉ thua mỗi kiếm Thanh Huyên mà thôi, tất nhiên là phải ngoại trừ Tam Kiếm ra nữa.
Diệp Huyên cầm kiếm Thanh Huyên, hắn chậm rãi nhắm mắt lại, chẳng mấy chốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2627419/chuong-12015.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.