Diệp Huyên chớp mắt: “Hay là cướp nhé?”
Tiểu Bút im lặng một lát rồi ngăn cản: “Thôi! Bây giờ cậu đã là cường giả, thứ này mạnh hơn nữa cũng không thể làm hại đến cậu!”
Diệp Huyên cười to!
Lúc này, cậu bé cất lời: “Diệp công tử, Vô Biên Chủ, Thái Sơ Thần Thụ, tạm biệt!”
Dứt lời, cậu bé nhảy nhót đi về phía xa, trong rất vui vẻ.
Diệp Huyên cười khẽ, sau đó chợt hỏi: “Nhóc con, ngươi tên gì?”
Cậu bé cười đáp: “Ta tên Đạo Quân, Đạo của đại đạo, Quân của quân tử!”
“Đạo Quân…”
Diệp Huyên gật đầu: “Nhóc con, thế giới bên ngoài nguy hiểm, nhớ phải cẩn thận đấy!”
Cậu bé không quay đầu lại, chỉ vẫy tay: “Cảm ơn lời nhắc của Diệp công tử, sư phụ đã dặn dò, nói thời đại bây giờ có rất nhiều cường giả, bảo ta phải nhẫn nhịn một chút. Ba mươi triệu năm sau, ta gần như là có thể vô địch rồi. Diệp công tử, bảo trọng, hy vọng sau này còn có thể gặp lại ngài!”
Diệp Huyên nhìn cậu bé rời đi, khẽ mỉm cười: “Ta cũng hy vọng có thể gặp lại ngươi!”
Bên nhà trúc, Diệp Huyên và Vô Biên Chủ ngồi cạnh hồ.
Thái Sơ Thần Thụ thì đã trở lại trong Tiểu Tháp!
Từ sau khi tiến vào Tiểu Tháp, nó chỉ thích ở trong đây mà thôi!
Thật sự quá là thoải mái!
Bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2627327/chuong-11983.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.