Diệp Huyên hơi khó hiểu hỏi: "Người phụ nữ trước đó của Thái Sơ..."
Vô Biên Chủ cười nói: "Ngươi không phát hiện hả? Người phụ nữ đó có một nửa dòng máu của loài người!"
Diệp Huyên ngây người, sau đó nói: "Ý ông là..."
Vô Biên Chủ cười ha ha: "Có kẻ dám tằng tịu với người Thái Sơ Thần Tộc! Sau đó lại chạy xuống! Song dù là ai thì chắc chắn cũng cực kỳ lợi hại! Còn với Thái Sơ Thần Tộc thì tuyệt đối là điều không thể tha thứ!"
Diệp Huyên lắc đầu cười!
Hắn biết những dòng họ như vậy đều cực kỳ kiêu ngạo, tựa như lời Vô Biên Chủ, với họ chuyện như thế tuyệt đối là điều không thể tha thứ!
Nhưng hắn vẫn không hiểu, tại sao người phụ nữ Thái Sơ Tộc kia lại kiêu ngạo như vậy?
Đúng lúc này, tòa cung điện kia bỗng dưng xuất hiện một ông lão gầy gò!
Vô Biên Chủ liếc ông ta rồi nói: "Vị này chắc là đại trưởng lão của Đại Hoang Tộc!"
Ông lão gầy gò kia xuất hiện ở trước mặt hai người rồi liếc Vô Biên Chủ, lại ngó Diệp Huyên, khẽ cười nói: "Hai vị người thiên mệnh!"
Vô Biên Chủ cười chào hỏi: "Hoang Lâm, lâu rồi không gặp, vẫn khỏe chứ!"
Hoang Lâm hỏi: "Vô Biên, ngươi đi qua Linh Độ Giới rồi à?"
Vô Biên Chủ gật đầu.
Hoang Lâm nhìn chằm chằm vào Vô Biên Chủ hỏi:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2626981/chuong-11842.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.