Bởi vì đó chính là Lục Tinh Hà!
Ông ta nhìn xuống hai người đi đầu, cuối cùng tập trung vào Kỳ Điện hạ: “Đạo Môn”.
Nàng ta gật đầu: “Đúng vậy”.
Lục Tinh Hà khẽ cười: “Không ngờ sau ngần ấy năm mà các ngươi vẫn chờ đợi tại đây, chưa từ bỏ ý định”.
Kỳ Điện hạ nhíu mày: “Ông nói gì?"
Diệp Huyên cũng tỏ vẻ hoài nghi.
Lục Tinh Hà cười: “Ngươi đến đây, không phải để nhổ cỏ tận gốc sao?"
Kỳ Điện hạ lắc đầu: “Vì sao ta lại phải...”
Nàng ta bất chợt nhíu mày: “Người diệt Thiên Uyên Tông năm xưa chính là Đạo Môn?"
Lục Tinh Hà: “Chẳng lẽ ngươi không phải người Đạo Môn?"
Kỳ Điện hạ lắc đầu: “Năm ấy có một khoảng thời gian ta không ở tại Đạo Môn”.
Đối phương nhíu mày: “Ngươi đến từ Đạo Môn ở Tả giới?"
Kỳ Điện hạ gật đầu: “Phải, nhưng ta không có mặt trong một khoảng thời gian rất dài”.
Lục Tinh Hà không nói nữa.
Kỳ Điện hạ hỏi: “Các ông đã vi phạm pháp tắc gì?"
Lục Tinh Hà phá ra cười: “Vi phạm ư?"
Kỳ Điện hạ: “Các ông hẳn đã làm trái quy luật nào đó nên mới bị Đạo Môn tiêu diệt”.
Lục Tinh Hà nhếch mép: “Nếu ta nói bọn chúng chỉ làm vậy để cướp bóc thì ngươi tin không?"
Kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2625882/chuong-11415.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.