Cô trưởng lão dè bỉu: “Chả biết là thứ vớ vẩn gì, chỉ dùng để hù dọa người khác thôi, từ trên xuống dưới thư viện Quan Huyên, có ai không tham ô?”
Diệp Huyên quay đầu nhìn Lý Bán Tri, Lý Bán Tri lại có chút do dự rồi nói: “Ta không có tham ô!”
Nàng ta thật sự không tham ô mà.
Đùa à, với cấp bậc như nàng ta, còn cần tham ô chắc?
Diệp Huyên thở dài.
Nếu như thư viện Quan Huyên không xử lý đàng hoàng thì sẽ biến thành như Đạo Môn vậy.
Tham ô từ trên xuống dưới.
Nhìn đi, bút Đại Đạo còn tham ô cơ mà.
Phía xa, mấy người Nam Lăng Lâm chẳng mấy dễ chịu.
Diệp Huyên bên cạnh chợt nói: “Tộc trưởng Nam Lăng Lâm, vì sao các ngươi không tìm cấp trên?”
Tìm cấp trên?
Nam Lăng Lâm cười khổ: “Chúng ta cũng muốn kiện lên trên nhưng đó là việc không thể!”
“Tại sao?”
Cô gái váy tím bên cạnh Nam Lăng Lâm lên tiếng: “Công tử, ngươi đúng là không biết nhân gian khó khăn. Ta hỏi ngươi, nếu ngươi là người của thư viện Quan Huyên thì ngươi sẽ để chúng ta kiện lên trên sao. Chúng ta có thể ra khỏi tinh vực Nam Lăng à?”
Nói xong, nàng ta khẽ cười: “E là còn chưa ra khỏi tinh vực là chúng ta đã bốc hơi khỏi thế gian rồi!”
Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2625808/chuong-11384.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.