Tiểu Tịnh nói: “Trong đầu ta chỉ có một hình ảnh, nhưng ta không biết nơi đó là nơi nào, nhưng, có một âm thanh cứ bảo ta đi, lúc trước ta bảo sư phụ ta dẫn ta đi, sư phụ lại nói sau này sẽ dẫn ta đi, nhưng còn chưa đến sau này thì ông ấy đã chết rồi!”
Nói rồi, vẻ mặt cô bé bỗng buồn bã!
Diệp Huyên quay đầu nhìn Diệp Thanh Thanh, Diệp Thanh Thanh đi đến trước mặt Tiểu Tịnh, nàng ấy đặt tay lên đầu Tiểu Tịnh: “Nhắm mắt lại, nghĩ đến nơi ngươi muốn đi!”
Tiểu Tịnh khẽ gật đầu, sau đó nhắm hai mắt lại!
Một lúc sau, Diệp Thanh Thanh bỗng nhíu mày!
Diệp Huyên vội hỏi: “Sao rồi?”
Diệp Thanh Thanh nhìn Tiểu Tịnh đầy thâm ý, sau đó vung tay, một hình ảnh bỗng xuất hiện trước mặt ba người.
Đây là một vùng thế giới chưa biết, mà ngay chính giữa vùng thế giới này có một cây cổ thụ, cao đến mấy trăm vạn trượng, chọc thẳng vào bầu trời, xung quanh cây cổ thụ, có những cô gái váy trắng xinh đẹp đứng đó, ước chừng hơn nghìn người, ai ai cũng cầm một thanh trường thương màu vàng trong tay, tư thế hiên ngang oai hùng.
Ngay lúc này, trên đỉnh cây cổ thụ kia, một cô gái váy trắng đứng đầu bỗng mở mắt ra: “To gan, vậy mà dám thăm dò Thần Vực!”
Âm thanh già cỗi trực tiếp xuyên qua vô số tinh hà vũ trụ, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2625707/chuong-11348.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.